Tâm sự nhỏ to..

Sau một quá trình lớn lên và sinh ra tại quê hương xứ nghệ.Mình đã thật sự trưởng thành,và đã trỏ thành 1 người đàn ông gần thực sự.Mình còn nhớ hồi bé mình là người hay khóc và nhạy cảm với nước mắt nhất.Hễ có ai đánh là mình sẽ khóc.Nhưng khi lớn lên mình như vô cảm với những hành động đó.hj..chắc là do bị đánh nhiều chăng.;))
Đi học rồi,bước qua tuổi 18 rồi.mình bây giờ  k giống như mình ngày xưa nữa rồi.Mình đã phải ở riêng,ở 1 cuộc sống mà nơi đó mình phải tự nấu ăn,giặt quần áo.Những công việc mà ở nhà Mẹ vẫn hay làm cho mình.Và bây giờ...mình đã biết nấu ăn và làm những việc mình thích.Mình thật sự hạnh phúc vì điều đó.
Cuộc sống k chỉ chừng đó.Xung quanh mình luôn có những niềm vui,bạn bè,những người xa lạ cũng đã gắn bó với mình.Thời gian sống xa nhà 3 năm mình đã học hỏi được nhiều thứ từ xã hội.....
Một thế giới mới đã mang lại cho mình 1 ước mơ và niềm khát khao. ước mơ đó mình luôn luôn nghĩ tới và mình nghĩ mình có thể thành công với chính suy nghĩ của mình.Mình sẽ cố gắng nhiều hơn nữa.....